Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Đăng Nhập

Quên mật khẩu

Google Search

[K+, truyện dài] Illusion and...?

Go down

[K+, truyện dài] Illusion and...? Empty [K+, truyện dài] Illusion and...?

Bài gửi by [Y]uki no [H]ana Sun Jan 18, 2009 10:34 am

Illusion and...?



Title: Illusion and...?
Author: Fujioka Miyu
Rating: PG-13
Casting: KiBum, ChangMin,...

Note: Đây là SA, dị ứng xin click Back!

Summary:


Dù chỉ là ảo tưởng, tôi vẫn muốn mơ...
Mơ về một hạnh phúc có em và tôi...



~*~*~*~*~*~*~*





Bước... Bước mãi...



“Tôi đang bước về đâu?”



Đã hơn một lần tôi hỏi mình câu này, và cũng đã hơn một lần trong tâm trí tôi vang lên câu trả lời.



“Đâu cũng được, miễn là không phải nơi này.”



Có thứ gì đó đang lăn dài trên má tôi, ấm lắm, mà cũng rất đắng, tựa hồ như một con dao sắc nhọn cứa vào tim tôi.



“Khóc ư? Đồ ngốc! Chẳng việc gì phải khóc cả!”



Phải rồi, tôi không có quyền khóc. Ngay từ đầu, tôi đã biết rồi sẽ có lúc như thế này, nhưng con tim ngu ngốc cứ muốn mãi đắm chìm trong ảo tưởng...



Ảo tưởng về một hạnh phúc chỉ có anh và tôi...



Anh không phải của tôi, tôi biết...

Trái tim anh thuộc về JaeJoong hyung, tôi biết...

Hai người họ yêu nhau, tôi cũng biết...



Nhưng, biết để làm gì, khi tâm trí vẫn luôn khắc ghi hình bóng anh?

Biết làm gì khi những giấc mơ vẫn tràn ngập ảo tưởng?

Biết làm gì khi con tim vẫn không thôi mơ về anh?





Ngu ngốc!

Một kẻ ngu ngốc!

Biết vậy mà vẫn muốn mơ, vẫn muốn giữ ảo tưởng, để rồi hôm nay mới bàng hoàng nhận ra tất cả đã vỡ nát!

Anh đã ngỏ lời với JaeJoong hyung. Và hyung đã nhận lời, tất nhiên. Tôi biết Jae hyung cũng yêu anh, từ rất lâu rồi, nhưng cả hai vẫn e ngại không nhận ra tình cảm của nhau. Họ cũng ngốc...





Thế đấy! Đáng ra tôi phải ghét Jae hyung...

Đáng ra tôi phải hận cả hai người họ...

Nhưng tôi không thể...

Họ, hai hyung tôi vô cùng yêu quý...

Và cũng không phải họ đã làm tôi đau khổ. Họ không có lỗi. Chỉ là, tôi quá hèn nhát và ngu ngốc, không dám tự thoát ra khỏi ảo tưởng mà thôi!

Jae hyung là một con người không phải hoàn hảo, nhưng hyung ấy tốt hơn tôi rất nhiều. Mang một vẻ ngoài thật sự rất đẹp, nhưng tính cách vô cùng mạnh mẽ, lại nấu ăn giỏi, biết cách xoa dịu người khác, và còn là người tôi rất yêu quý. Hyung ấy là người mà Yunho hyung cần... Họ rất đẹp đôi...





Ya, đã nói là không khóc nữa rồi mà! Shim ChangMin từ bao giờ đã yếu đuối thế này chứ? Phải vui mừng vì đã thoát khỏi ảo tưởng chứ? Shim ChangMin, không được khóc!





Không được khóc!

Không được khóc!

Không được khóc!



Không được khóc...









_Min?



Có tiếng ai đó đang gọi tôi... Đưa tay quệt hết vài giọt nước mắt vừa chảy ra, tôi ngước lên...

Là cậu ấy?



_Min à...



Cậu ấy đang chạy đến bên tôi...









/Bum’POV/

/Flash back/

Lang thang đi dạo trong công viên, định để cho đầu óc thư thái một chút, nhưng cái thứ cứng đầu đang đập thình thịch ở ngực trái tôi lại vẫn cứ hướng về em, như nó đã luôn hướng về em bao năm nay...



Ảo tưởng, đó là hai từ duy nhất mà tôi có thể dùng để nói về tình cảm giữa tôi và em...

Tôi biết em nhận ra tình cảm tôi dành cho em, nhưng tôi cũng biết, người em yêu là Yunho hyung.



Tôi yêu em, yêu rất nhiều... Tôi biết tôi yêu em từ lần đầu tiên gặp gỡ, khi đó, mái tóc nâu mềm, đôi mắt ấm áp và tinh nghịch, rồi đôi môi chu lên mỗi lần giận dỗi, tất cả, tất cả mọi thứ về em đã in dấu trong trái tim tôi. Lúc ấy, tôi đã chối bỏ nó, tôi không tin vào những thứ gọi là “yêu từ ánh mắt đầu tiên”.



Nhưng rồi, cái thứ tình cảm ấy càng ngày càng lớn, nhiều lúc tôi chỉ muốn hét lên với em rằng tôi yêu em rất nhiều... Và tôi lại phải cố kiềm chế bản thân... Tôi sợ, sợ rằng nếu tôi nói với em, em sẽ biến mất khỏi cuộc đời tôi, như cái ảo tưởng mà tôi dựng lên vậy...



Dù chỉ là ảo tưởng...

Dù biết rằng một lúc nào đó sẽ tan biến...

Dù biết rằng một ngày nào đó sẽ đau thật nhiều...

Xin hãy cứ để tôi mơ, mơ về một hạnh phúc chỉ mình tôi và em...



Liệu tôi có quá đớn hèn?



/End flash back/







Tôi thấy em...

Em đang khóc ư? Khó chịu quá! Tôi không muốn thấy em khóc, nhưng cái nụ cười gượng gạo đến khó coi mà em dựng lên khi nghe tôi gọi em còn làm tôi thấy khó chịu hơn...



Tôi phải làm một cái gì đó...





End chapter 1.

đã duyệt


Được sửa bởi miyu_chan ngày Thu Jan 29, 2009 3:09 pm; sửa lần 1.
[Y]uki no [H]ana
[Y]uki no [H]ana
F.I.C.
F.I.C.

Nam
Tổng số bài gửi : 86
Age : 27
Đến từ : Nơi bắt đầu của vạn vật, hư vô và bất biến
Sở Thích : Đạt được những điều mong muốn
Tính tình : Luôn tôn trọng và galan với phái yếu, lịch sự với mọi người xung quanh.
Điểm :
[K+, truyện dài] Illusion and...? Left_bar_bleue74 / 99974 / 999[K+, truyện dài] Illusion and...? Right_bar_bleue

Số lần bị warn :
[K+, truyện dài] Illusion and...? Left_bar_bleue0 / 90 / 9[K+, truyện dài] Illusion and...? Right_bar_bleue

Reputation : 0
Points : 1
Registration date : 26/08/2008

Về Đầu Trang Go down

[K+, truyện dài] Illusion and...? Empty Re: [K+, truyện dài] Illusion and...?

Bài gửi by [Y]uki no [H]ana Mon Jan 19, 2009 7:43 pm

Chapter II. Happyness? Or just...Illusion... again?


Đó là câu chuyện của 5 năm trước. Còn bây giờ, tôi đang bước ra khỏi công ti, mỉm cười khi thấy mái tóc đen của người đang vẫy tôi. Bước nhanh về phía anh, trèo lên chiếc moto và vòng tay ôm lấy anh, bất giác thấy lòng ấm áp, khóe miệng bỗng cong lên tạo thành một nụ cười hạnh phúc...


_Ngốc, tự dưng cười cái gì vậy?


Hơ, sao anh biết tôi đang cười nhỉ? Tôi không đáp, lại mỉm cười, dịu mặt vào lưng anh và hít hà hương thơm quen thuộc.


Đã 5 năm trôi qua, thời gian thấm thoát, ngỡ mới như ngày hôm qua mà thôi...
Nhờ có anh, tình yêu của anh, tôi đã có thể đập nát cái ảo tưởng do chính tôi tạo ra một cách dễ dàng, và chắc chắn có thể mỉm cười mà chúc phúc cho hai hyung yêu quý của tôi trong ngày vui của họ, một đám cưới mà tôi tin rằng sẽ được tổ chức sớm thôi...


_Em... nghĩ sao về Junsu?

_Huh, hyung ấy rất tốt, mà rất nhí nhảnh... Đôi lúc em tự hỏi có phải hyung ấy lớn hơn em không nữa. Rõ ràng rất yêu Yoochun hyung, mà lại suốt ngày cãi nhau với hyung ấy, rồi lại mềm lòng ngay lập tức khi thấy Chun hyung xị mặt ra. Nhưng Su hyung thực sự rất dễ thương!

_Vậy à?

_Uhm, nhưng Bummie, rốt cuộc anh muốn hỏi em cái gì vậy? Muốn hỏi em có định đến đám cưới của YooSu sẽ diễn ra trong vòng 1 tháng nữa, mà Yoochun là bạn thân của JaeJoong hyung, nên đương nhiên Jae hyung sẽ đến, và hyung ấy mà đi thì sẽ kéo luôn cả Yunho hyung đi cùng?


Anh im lặng, nhưng tôi biết tôi đã đoán đúng... Tôi biết, anh vẫn chưa tin tưởng lắm về độ bền vững của tình yêu giữa tôi và anh... Có lẽ, trong lòng anh vẫn còn gợn chút gì đó về tình cảm mà tôi đã từng dành cho Yunho hyung, hay tệ hơn, cho rằng tôi chỉ lấy anh ấy làm bình phong, làm thế thân cho Yunho hyung mà thôi...



Cũng không sao, tôi sẽ dùng thời gian để chứng minh cho anh rằng, anh là người duy nhất mà tôi cần, và trong trái tim tôi chỉ có duy nhất hình bóng anh mà thôi, kể từ cái lần 5 năm về trước ấy, khi anh ôm lấy tôi và nhẹ nhàng nói “Hãy khóc đi, tôi sẽ ở bên cậu...”... Nhưng đôi lúc, sự không-tin-tưởng ấy làm tôi đau đến thắt lòng, tưởng chừng như trái tim sẽ vỡ nát ra, mỗi lần anh bỏ mặc tôi với cái ý nghĩ tôi vẫn còn yêu Yunho hyung... Tôi biết anh không cố tình làm vậy, chỉ là... anh không đủ tự tin, không đủ tự tin rằng bản thân có thể làm tôi quên được hyung ấy, cũng như về tình yêu của chúng tôi...



Khẽ đưa tay siết lấy anh, ngả đầu lên tấm lưng vững chãi của anh, tôi khẽ thì thầm: “Bummie, em yêu anh...” và thiếp đi. Trong mơ hồ, tôi cảm thấy một luồng hơi ấm bao quanh bàn tay tôi, và trong gió có lời nói thoảng qua, “Anh cũng yêu em, mãi mãi, Minnie...”



Trong thâm tâm, tôi biết rằng tôi cần làm một cái gì đó nếu không muốn mất anh, người tôi yêu, và cũng là người quan trọng nhất với tôi...


~*~*~*~*~*~*~*


/Bum’ POV/



Như mọi lần, em lại đoán trúng ý tôi, ngay từ khi tôi mới bắt đầu dựng nên nấc thang đầu tiên để với tới cái mục đích chính của mình.



Em thông minh và nhạy cảm, trong sáng và tinh khiết, tinh khiết đến độ tôi sợ chỉ cần lỡ chạm khẽ, em sẽ vụt biến khỏi cuộc đời tôi... Tôi yêu em, yêu rất nhiều, và đã cực kì sung sướng lúc thấy em gật đầu đồng ý làm người yêu tôi, khi tôi ngỏ lời sau cái ngày thấy em ở công viên hai năm về trước với đôi mắt hoe đỏ, mà sau này tôi biết được là ngày mà Yunho hyung và JaeJoong hyung chính thức thành một đôi, đúng tròn 1 năm hai tháng. Hạnh phúc đến ngỡ như không phải là thực tại, đó là cảm giác của tôi khi ấy...



Và bây giờ tôi lại đang tự hỏi mình, liệu có thực là hạnh phúc?


Tôi tin tưởng vào bản thân mình, vào tình yêu mà tôi dành cho em... Chỉ là, em có thực sự đón nhận tình cảm ấy hay không...


Đôi lúc, tôi cảm thấy nghi ngờ về thứ tồn tại giữa em và tôi những năm qua... Liệu một tình yêu kéo dài hơn bốn năm có thể tồn tại lâu không, có đủ bền vững không, hay rồi sẽ như những mối tình chớp nhoáng, tan biến tựa bong bóng xà phòng?



Dường như tôi không thể nắm bắt được suy nghĩ của em... Có thực là trái tim em đang hướng về tôi, hay nó vẫn còn khắc ghi một hình bóng khác...?


Không phải tôi suy diễn, dù đã bao lần tôi mong rằng tất cả chỉ do tôi tưởng tượng nên...


Dòng suy nghĩ cứ miên man...


/Flash back/

Tôi không thể ngừng lại nụ cười đang nở trên môi. Hôm nay là lần hẹn chính thức đầu tiên của tôi và em, và em đang gục đầu vào vai, có lẽ em mệt sau một ngày rong chơi vui vẻ ở công viên. Bất giác tôi phì cười khi nghĩ lại dáng vẻ trẻ con của em khi ấy... Minnie của tôi thật đáng yêu...
Bỗng nhiên, tôi cảm thấy bàn tay em vội vàng rút ra khỏi tay tôi, để lại một khoảng trống không còn hơi ấm...
Tôi ngước sang hướng em đang nhìn...
Nụ cười trên môi trở nên đắng ngắt...

Bên đường, Yunho hyung và JaeJoong hyung đang tựa vào nhau, cùng quàng chung một chiếc khăn.

Em sợ Yunho hyung nhìn thấy tôi nắm tay em? Em sợ Yunho hyung biết được quan hệ giữa tôi và em?

Lần đầu tiên tôi biết được, gió đông đắng đến vậy... Đến nỗi có thể bóp nghẹt con tim, tưởng chừng như có thứ gì đó đắng nghét vừa lặn vào tim...

/End flash back/




Thảng hoặc, tôi thấy em đang chìm vào một nơi nào đó, một thế giới mà tôi chắc chắn là không có tôi!
Em có yêu tôi không? Những giọt nước mắt lăn dài trên má em một lần tôi tình cờ nhìn thấy khi em dường như đang ngồi lục lại những hoài niệm xưa cũ nói với tôi là không hoàn toàn...


Tình cảm mà em dành cho tôi là gì, có thực là tình yêu, hay chỉ để lấp vào chỗ trống trong trái tim em, để thế chỗ cho một hình bóng đã xa?
Có thực em đã có thể đối mặt?



Em đang nghĩ gì? Đang cảm thấy gì? Tôi nghĩ em cũng nhận ra cảm giác của tôi, nhưng em không hề làm gì cả... Sao em không nói, dù chỉ là một lời an ủi giả tạo cũng được, dù chỉ vậy nó cũng sẽ tiếp cho tôi niềm tin và can đảm, để có thể tiếp tục yêu em, yêu em nhiều hơn mỗi ngày, mỗi giây, mỗi phút...



Dù vậy, sao tôi không thể ngừng yêu em... Min ah, anh yêu em, yêu em mãi mãi... Nhưng còn em, em có yêu Kim KiBum này không?



Có lẽ...
Trái tim em...
...vẫn không thuộc về tôi...
... cũng như chính chủ nhân nó...


Nực cười thật! Cuối cùng thì dường như chẳng có gì thay đổi cả, vẫn chỉ là ảo tưởng của tôi mà thôi...


Một ảo tưởng do tôi dựng nên, hạnh phúc mà đau như cứa vào tim...



Tôi phải làm một cái gì đó... Nhưng làm gì đây?
Dẫu sao thì, Minnie, ngày mai anh vẫn sẽ yêu em, cho đến khi không còn ngày mai... Dù cho như thế nào đi chăng nữa...



Khẽ siết chặt tay em, cảm nhận hơi ấm của em bên cạnh, sao tôi vẫn thấy quá xa vời...


Tôi cần làm một cái gì đó nếu không muốn mất em, người tôi yêu, và cũng là người quan trọng nhất với tôi... Làm gì...




End chapter II.

Đã duyệt
[Y]uki no [H]ana
[Y]uki no [H]ana
F.I.C.
F.I.C.

Nam
Tổng số bài gửi : 86
Age : 27
Đến từ : Nơi bắt đầu của vạn vật, hư vô và bất biến
Sở Thích : Đạt được những điều mong muốn
Tính tình : Luôn tôn trọng và galan với phái yếu, lịch sự với mọi người xung quanh.
Điểm :
[K+, truyện dài] Illusion and...? Left_bar_bleue74 / 99974 / 999[K+, truyện dài] Illusion and...? Right_bar_bleue

Số lần bị warn :
[K+, truyện dài] Illusion and...? Left_bar_bleue0 / 90 / 9[K+, truyện dài] Illusion and...? Right_bar_bleue

Reputation : 0
Points : 1
Registration date : 26/08/2008

Về Đầu Trang Go down

[K+, truyện dài] Illusion and...? Empty Re: [K+, truyện dài] Illusion and...?

Bài gửi by [Y]uki no [H]ana Sat Jan 24, 2009 6:01 pm

Chapter III. Where is the happyness...





Ánh chiều tà vắt ngang qua tấm rèm, rọi vào tấm kính cửa sổ.

Buông nhẹ một tiếng thở dài, anh nằm phịch xuống giường, vắt tay lên trán.



Lại một ngày nữa trôi qua...



Năm năm...

Đã năm năm anh và cậu chính thức quen nhau, còn khoảng thời gian mà anh yêu cậu, yêu mà không dám nói ra, thì phải hơn con số năm năm kia khá nhiều. Bảy năm? Tám năm? Anh không biết, chỉ biết, đã có rất nhiều lần bình minh lên, hoàng hôn tàn như vậy...



Một tình yêu không dám nói ra...



Hồi hộp... Lo lắng... Đau mỗi lần nhìn thấy ánh mắt yêu thương của cậu không dành cho mình... Sung sướng chỉ vì những cử chỉ quan tâm rất nhỏ của cậu tuy đơn thuần là bạn không hơn... Yêu thầm, đau, nhưng cảm giác yêu một ai đó cũng đã là hạnh phúc...



Lại thêm một tiếng thở dài khẽ vang lên.



So với bây giờ, ngày ấy có phải quá tươi đẹp không?



“Thinkin’ of you, I’m thinkin’ of you

Just I can do is think about you...”











/Bum’ POV/





Vươn tay lấy cái điện thoại di động đang đổ chuông, tim tôi như khẽ giật lên khi nhìn thấy dòng chữ “My Illusion” nhấp nháy. My Illusion. Đó là những gì tôi nghĩ về em, khi em vẫn dành những trìu mến yêu thương cho Yunho hyung, khi những gì tôi đối với em vẫn là yêu thầm... Tại sao là “My Illusion”, mà không phải “My Dream”, hay điều gì đó tương tự vậy? Tại sao đến khi mọi người đã coi tôi và em là một cặp, tôi vẫn không sửa nó? Và, sao tôi vẫn thầm gọi là “tôi và em”, chứ không phải “chúng tôi”?







Có lẽ, trong thâm tâm, ngay từ đầu, tôi đã biết, vốn dĩ, em chẳng thể nào thuộc về tôi...







Suy cho cùng, em, tình yêu của em vẫn chỉ là một ảo tưởng của chính tôi dựng nên mà thôi, khó, hay nói đúng hơn, chưa bao giờ và có thể là không bao giờ tôi có thể nắm bắt...





Một ảo tưởng...

...có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào...







“_Minnie?

_...

_Anh không sao đâu, hơi ngạt mũi nên giọng nó như vậy thôi...

_...

_Ừm, anh biết rồi, có chuyện gì không?

_...

_A, ừm, tạm biệt...”





Tạm biệt





Nhạt nhẽo





Vẫn luôn như vậy. Em chưa bao giờ nói yêu tôi, kể từ lần tôi ôm em và nói với em rằng với tôi em là người quan trọng nhất. Vậy mà cái thứ bướng bỉnh đang đập thình thịch bên lồng ngực trái vẫn rộn lên mỗi khi nghe thấy giọng em từ đầu dây bên kia. Nhẹ nhàng, không hẳn là quan tâm, không hẳn là trìu mến, sao vẫn cuốn hút tôi đến vậy... Giống như em... Mãi là tôi theo đuổi, chưa một lần em quay đầu lại, nhưng tôi vẫn đuổi, vẫn không thể thoát khỏi sự cuốn hút của em...







Như thế này... Là đúng hay sai...?

Tôi có đang trói buộc em?





Ảo tưởng thì mãi là ảo tưởng. Vốn dĩ không thật, vốn dĩ chẳng thể nắm bắt, vốn dĩ mãi mãi chẳng thuộc về ai...



Liệu tôi có nên làm một điều gì đó để giải thoát cho cả em và tôi hay không...







/End Bum’POV/







~*~*~*~*~*~*~*



“Tút...Tút...Tút...”



Cái điện thoại vẫn chăm chỉ kêu lên từng hồi dài.

Trước khi gọi cho anh, cậu đã nhấc lên đặt xuống cái điện thoại đến hơn mười lần, đắn đo mãi rồi mới quyết định. Cậu nhớ anh, nhớ giọng nói của anh, nhưng chẳng lẽ chỉ vì vậy mà gọi cho anh? Liệu có làm phiền anh không? Gọi rồi sẽ nói gì đây?



Cậu muốn nói với anh mỗi khi nghe thấy giọng anh vang lên, trầm ấm và dịu dàng, cậu đã cảm thấy an tâm và ấm áp biết bao... Cậu muốn anh biết cậu yêu anh đến nhường nào, nhưng cậu không muốn nói thành lời... Tình yêu của cậu, cậu muốn anh cảm nhận bằng trái tim, chứ không phải qua những lời đường mật ngọt ngào...



“Ngốc thật!”



Buông một tiếng thở khẽ, cậu ngồi xuống ghế, ngước mắt ra khung cửa sổ.



Hoàng hôn đang tàn.



Ngày hôm nay dường như không trọn vẹn...







“If you wanna cry, cry on...”









“_Yeoboseyo...

_...

_Junsu hyung?

_...

_Em không sao đâu hyung, cảm ơn hyung đã quan tâm.

_...

_Em không có ý đó.

_...

_Hyung à, nếu yêu em thật sự, KiBum sẽ hiểu, hyung ấy quan trọng với em như thế nào...



....”







Anh... Liệu tình yêu của cậu có là gánh nặng cho anh...
[Y]uki no [H]ana
[Y]uki no [H]ana
F.I.C.
F.I.C.

Nam
Tổng số bài gửi : 86
Age : 27
Đến từ : Nơi bắt đầu của vạn vật, hư vô và bất biến
Sở Thích : Đạt được những điều mong muốn
Tính tình : Luôn tôn trọng và galan với phái yếu, lịch sự với mọi người xung quanh.
Điểm :
[K+, truyện dài] Illusion and...? Left_bar_bleue74 / 99974 / 999[K+, truyện dài] Illusion and...? Right_bar_bleue

Số lần bị warn :
[K+, truyện dài] Illusion and...? Left_bar_bleue0 / 90 / 9[K+, truyện dài] Illusion and...? Right_bar_bleue

Reputation : 0
Points : 1
Registration date : 26/08/2008

Về Đầu Trang Go down

[K+, truyện dài] Illusion and...? Empty Re: [K+, truyện dài] Illusion and...?

Bài gửi by [Y]uki no [H]ana Mon Feb 16, 2009 10:37 pm

Hờ hờ, Miyu tái xuất giang hồ [K+, truyện dài] Illusion and...? 907607 Vốn tính bỏ fic này vì cái chap 4 nặn ra một hồi, thấy nó dở quá nhưng vì lười nên không viết lại, cũng chẳng post lên, cuối cùng mẹ đi cài lại máy quên cop vô USB mất sạch [K+, truyện dài] Illusion and...? 907607 Và thế là nản, và thế là cái tính lười cố hữu được dịp bùng phát nên chẳng định tiếp tục fic [K+, truyện dài] Illusion and...? 907607 Nhưng cuối cùng hôm nay lên, thấy có 1 cái com từ một reader trung thành, cứ tưởng fic bị quên rồi chứ ^^~ Thế là ngồi vào, gõ máy, rồi cuối cùng ra được 1 cái chap mới *với nội dung hoàn toàn thay đổi so với cái nội dung trước [K+, truyện dài] Illusion and...? 907607*



Thấy FF dạo này vắng dữ ta, để về cố nặn ra cái extra cho Sweet Blood rồi post lên *aja aja fighting^^! Vì tương lai nhà FF yêu quý, vì quyết tâm phủi bụi cái Sweet Blood [K+, truyện dài] Illusion and...? 907607*



Chapter 4. Do I can’t...? Give up...?




/Min’POV/



Hôm nay là đám cưới của JunSu hyung. Nhìn hyung ấy thật hạnh phúc, cái giọng cười “eu kyang kyang” hôm nay đã được thay thế bằng nụ cười mỉm chi ra chiều bẽn lẽn. Ai chà, không ngờ hyung của tôi cũng có ngày như hôm nay..!



Su hyung mới về nước có vài tháng, sau một quãng dài dằng dặc sống bên Mĩ, nhưng tôi và hyung ấy đã khá thân nhau. Lúc về, hyung ấy dắt theo một chàng trai, khá quyến rũ và có nụ cười thực sự rất thu hút, và nói với hai bác về việc tổ chức đám cưới, làm hai bác và cả omma, appa của tôi trợn tròn mắt! Và bây giờ thì đám cưới đó đã được tổ chức, cùng với Yoochun hyung, chàng trai đó!



Tôi bước lại gần Su hyung, nở một nụ cười nhẹ:

_Chúc mừng hyung!

Hyung ấy cũng cười lại với tôi, gò má phơn phớt hồng.



Gật đầu xin phép hyung ấy, tôi lia ánh mắt qua hội trường để đi tìm anh. Tôi đi cùng anh đến đám cưới Junsu hyung, và anh vừa đi đâu đó nghe điện thoại. Vừa chạy đi tìm anh, những suy nghĩ của tôi vừa lướt nhanh qua đầu.



Tôi yêu anh đã được bao lâu rồi nhỉ?




Có lẽ là khá dài, xét về mặt thời gian, nhưng có lẽ là không đủ, một đời cũng không đủ cho tình yêu của tôi...



Ấm áp, hạnh phúc và bình yên, đó là những gì tôi cảm nhận được khi bên anh...



Tôi biết anh nghi ngờ, và chính tôi cũng vậy... Đôi khi tôi thực sự chẳng thể hiểu được bản thân mình, như cái lần bất giác rời tay ra khỏi tay anh khi nhìn thấy Jaejoong hyung và Yunho hyung bên ghế đá. Hụt hẫng, tôi biết anh hụt hẫng, khi chính tôi cũng kinh ngạc với hành động của chính mình.



Tối hôm đó, tôi nhận được một tin nhắn. Và tôi đã phải cố bám vào thành tủ để không khuỵu xuống khi đọc nó.



“Anh có việc bận, có lẽ trong vòng một tuần nữa, anh và em sẽ không gặp nhau”

Đơn giản


Nhưng sao đau đến vậy...


Lại nữa, cái cụm từ “anh và em” ấy! Tại sao không phải "chúng ta", "chúng mình" hay từ gì đó tương tự vậy? Mà cứ là "anh và em"...?Tôi nhớ, tối hôm đó, đọc dòng tin nhắn ấy, tôi đã đau đến như thế nào... Đau khi nhìn thấy cụm từ “anh và em”. Đau khi nghĩ về sự hèn nhát của bản thân. Và đau khi nghĩ về ánh mắt kinh ngạc xen lẫn vẻ buồn bã và nét cam chịu trong đôi mắt đen ấm áp của anh, đôi mắt từng nhẫn nại nhặt từng mảnh một để ghép lại tâm hồn và trái tim tôi. Nhưng sự lắp ghép ấy chẳng thể hoàn chỉnh như lúc đầu, bởi tâm hồn và trái tim tôi, từ khoảnh khắc ấy, đã không còn như ban đầu, nó đã khắc tên một người không phải Yunho hyung, mà là chủ nhân đôi mắt ấy...




Còn rất nhiều thứ khác, những ý nghĩ như làm đảo lộn tất cả đầu óc tôi, đau từ tim ra, đắng ngắt, nỗi đau tinh thần hòa với nỗi đau thể chất từ cơn đau đầu cứ nháng lên từng đợt một, ấy vậy mà tôi lại chẳng thể khóc!



Có lẽ ở bên anh, tôi... đã quên mất cách khóc như thế nào... Nụ cười dịu dàng, ấm mắt trìu mền và vòng tay ấm áp, tất cả đã rút hết những nỗi phiền muộn của tôi...




Một tuần trôi qua, tôi chẳng còn cảm nhận được thời gian, vì hầu hết là tôi dành vào việc ngủ, cứ vậy, ngủ triền miên, đôi lúc thức dậy, kiếm chút gì đó bỏ bụng rồi lại gục xuống giường và ngủ tiếp.




Và tôi biết được anh quan trọng với tôi đến nhường nào...



Tôi yêu anh, yêu, rất yêu...!

Nhưng... còn anh...

Có phải, tình yêu của tôi là gánh nặng cho anh...
Bên tôi, liệu anh có hạnh phúc...


Liệu tôi có nên buông tay không...
Đến giới hạn rồi chăng...?

Buông tay...
Anh sẽ hạnh phúc, và lần này, sẽ là mình tôi cặm cụi nhặt nhạnh từng mảnh vụn trái tim mình, để ghép lại, tuy chỉ là chắp vá một cách vụng về...

Vĩnh viễn sẽ chẳng ai có thể ghép lại, trừ tôi, dù thật kệch cỡm, dù mãi mãi trái tim chẳng bao giờ thôi nhói đau ...

Nhưng tôi có thể không...
Buông tay...
Chấp nhận để anh ra đi...
Tôi có làm được không...




Một giọt gì đó đang lăn dài trên má tôi, chảy vào khóe miệng...



Mặn đắng



Vội lấy tay quệt đi, nhưng dù mắt đã cảm thấy đau rát và dường như đã hoe đỏ lên mà nước mắt vẫn chảy ra không ngừng...




Bước nhanh ra một chỗ khuất người, cũng may đám cưới được tổ chức trong công viên, tôi quyết định lại gần phía hồ, núp trong một bụi cây để không ai nhìn thấy.




Mím chặt môi, tôi nhìn về phía hồ, khung cảnh như nhạt nhòa đi, tựa hồ có một màn sương mù bao phủ... Những giọt nước mắt mãi rơi, luân phiên nhau, nóng ấm và mặn chát, để lại những vệt dài trên má tôi...


Đắng quá


Đắng và mặn chát



Sao lại đắng đến vậy, hơn cả cái lần tôi khóc sau khi thấy Yunho hyung tỏ tình với JaeJoong hyung...



Tôi có buông tay được không, khi chỉ mới nghĩ đến đã đau đến vậy...?
Chưa cần tưởng tượng ra khi không có anh ở bên, không chỉ một tuần mà là mãi mãi...

Tôi cần phải buông tay...!

Anh sẽ hạnh phúc



Đắng




End chap 4.
[Y]uki no [H]ana
[Y]uki no [H]ana
F.I.C.
F.I.C.

Nam
Tổng số bài gửi : 86
Age : 27
Đến từ : Nơi bắt đầu của vạn vật, hư vô và bất biến
Sở Thích : Đạt được những điều mong muốn
Tính tình : Luôn tôn trọng và galan với phái yếu, lịch sự với mọi người xung quanh.
Điểm :
[K+, truyện dài] Illusion and...? Left_bar_bleue74 / 99974 / 999[K+, truyện dài] Illusion and...? Right_bar_bleue

Số lần bị warn :
[K+, truyện dài] Illusion and...? Left_bar_bleue0 / 90 / 9[K+, truyện dài] Illusion and...? Right_bar_bleue

Reputation : 0
Points : 1
Registration date : 26/08/2008

Về Đầu Trang Go down

[K+, truyện dài] Illusion and...? Empty Re: [K+, truyện dài] Illusion and...?

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết