Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Đăng Nhập

Quên mật khẩu

Google Search

[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng

Go down

[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Empty [Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng

Bài gửi by Nguyệt Phong Tử Tue Jan 20, 2009 9:11 am

Tên fic: FANTASTIC
Author: Nguyệt Phong Tử[nik khác: Kamire Kayoki]
Disclaimer: Một số nhận vật trong manga Inuyasha và một số nhân vật do tôi tạo ra.
Genres: Giả tưởng. Hành động. Lãng mạn.
Rating: 13+
Wairing: Hơi bi một chút, và những ai yêu thích SessRin nên cân nhắc trước khi xem fic vì một số đoạn có thể khiến các bạn không vừa ý.
Pairing: Chưa xác định!
Summary:
Câu chuyện về một cô gái ,gia đình cô bắt đầu sự tan rã ngay trong đêm cô ra đời . Lòng luôn mang một nỗi sầu ,nước mắt rơi và dần cũng khô cạn .
Cô độc .
Luôn một mình trong bốn bức tường của căn nhà và cả trong trái tim của chính mình .Cô luôn che giấu mình sau gương mặt lúc nào cũng mỉm cười .Cô gái vô tâm với tất cả mọi thứ .
Tôi sẽ không bao giờ yêu ai để không bao giờ đau khổ !
Đau đớn thay !
Rồi một ngày cô gặp người ấy .Người con trai với mái tóc bạch kim dài tung bay theo gió ,trên tay cầm thanh kiếm oai phong vô cùng .Và cô gái yêu anh ta ngay lần đầu đó ,nhưng ai hay rằng đó cũng lại là một nỗi đau .Cô không bao giờ muốn mình đau nhưng cô lại không thể vứt bỏ tình cảm mù quáng đó .
Cô yêu anh ....
Và cô đau lắm ...
Vì anh chỉ là một mộng ảo trong thế giới này ...
Đau lắm ...
Sesshoumaru sama !
--------------------------------------------------------------------
Note: FaNTASTIC hiện tại chỉ được post ở hai nơi là acc.vn và blog của tôi.
FANTASTIC là một trong những fic tâm huyết của tôi nên nếu bạn nào muốn post fic ở bất cứ đâu phải có sự đồng ý của tôi, ghi rõ FANTASTIC-by Nguyệt Phong Tử, in http://vn.myblog.yahoo.com/kayoki1993 và sau đó phiền send link cho tôi kiểm tra.
Bản quyền hoàn toàn thuộc về Nguyệt Phong Tử!
và cuối cùng, xin chân thành cảm ơn vì đã xem fic!

Nguyệt Phong Tử
F.
F.

Tổng số bài gửi : 9
Age : 31
Điểm :
[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Left_bar_bleue6 / 9996 / 999[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Right_bar_bleue

Số lần bị warn :
[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Left_bar_bleue0 / 90 / 9[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Right_bar_bleue

Reputation : 0
Points : 0
Registration date : 17/01/2009

Về Đầu Trang Go down

[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Empty Re: [Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng

Bài gửi by Nguyệt Phong Tử Tue Jan 20, 2009 9:13 am

Chapter 01: Tôi
Buổi chiều tà , ánh mặt trời tắt dần , chỉ còn vài tia nắng màu cam nhạt sau những ngôi nhà cao tầng . Không gian bắt đầu bị chi phối bởi ánh sáng của đèn đường và điện hắt ra từ những ngôi nhà cạnh đó . Trong đó , có lẽ các gia đình đang sum vầy bên mâm cơm sau một ngày vất vả . Tôi bước từng bước trên vỉa hè , nhìn vào đó . Hạnh phúc à ? Sum vầy à ?
Không đâu ! Tôi sẽ chẳng bao giờ có được những điều đó .
Xa xa , vùng trời phía đông , mảnh trăng khuyết mới mọc đang toả ánh sáng bàng bạc ra khoảng không xung quanh . Nhìn vầng trăng đó , lòng tôi lại dậy lên một nỗi nhớ nhung , tôi nhớ ... nhớ ... nhớ người .
_Kyoko ! Đi đâu giờ này mới về hả ?
Vừa bước vào cửa tôi đã nghe tiếng mẹ tôi vọng từ trong phòng . Tôi im lặng bước vào , ngang qua cánh cửa phòng bà đang hé mở . Bên trong , bà đang chăm chú trang điểm , có lẽ bà lại sắp đi . Tôi đứng lại , nói nhỏ .
_Con ghé hiệu sách ạ !
Nghe giọng tôi , bà khẽ quay mặt lại , nói qua vai bằng một giọng nghi ngờ .
_Ghé đó làm gì ?
Tôi chưa kịp trả lời thì bất chợt tiếng còi xe ôtô vang lên ngoài cổng , mẹ tôi vội đứng dậy , rời khỏi phòng , đẩy cánh cửa khép lại rồi bước nhanh ra ngoài .
_Ở nhà ăn cơm đi .
Mẹ tôi vừa đi vừa nói , chả buồn nhìn tôi lấy một lần . Tôi nhìn theo bóng bà , đã quen thế rồi ... Tôi biết tiếng còi xe đó ,là tình nhân của mẹ tôi , ông ta vẫn thường đến đây . Tôi ghét ông ta , vì ông ta mà bố mẹ tôi đã li hôn . Bố tôi vì không thể chấp nhận được chuyện ngoại tình của mẹ đã lặng lẽ bỏ đi mà không mang theo bất cứ thứ gì . Kể cả tôi ông cũng không nói một lời tạm biệt trước khi đi .
Bố à ...
Bố không yêu con sao ? Bố bỏ con sao ?
Mẹ à ...
Mẹ ghét con sao ? Mẹ có cần con không ?
Không ai cần tôi cả , không ai yêu tôi cả .
Tôi biết như thế và đã luôn biết như thế . Từ khi tôi còn nhỏ , những xích mích , những trận cãi vã giữa bố mẹ hầu như ngày nào cũng xảy ra . Bảo rằng là lỗi của người đàn ông kia nhưng trong lòng tôi biết rõ tất cả đều khởi nguồn từ tôi ... do tôi ...vì tôi ...
Bố tôi là trưởng họ nên rất muốn có một đứa con trai để nối dõi , trước tôi đã có hai chị nên khi mẹ mang thai tôi ông rất kì vọng tôi sẽ là con trai . Nhưng tôi sinh ra là con gái . Đêm mà tôi ra đời , biết tôi không như mong đợi ông đã không hề đến thăm .
Sự ra đời của tôi là cột mốc của sự suy tàn trong gia đình .
Nãy giờ tôi vẫn đứng đó , nhìn gió đang từ từ đẩy cánh cửa khép lại sau khi mẹ tôi đi . Nó đã khép lại . Tôi khẽ cười . Chẳng biết từ bao giờ tôi bắt đầu cười như thế , và cũng chẳng biết tại sao mình lại cười như thế . Có lẽ từ một lúc nào đó tôi không còn khóc nữa , không khóc mà chỉ mỉm cười .
Nước mắt đã không còn để rơi .
Như ai đó từng nói : không khóc được thì phải cười thế thôi . Tôi lại cười .
Tôi bước lên phòng , cánh cửa vừa mở ra , tôi bắt gặp ngay bức poster của người dán trên tường bên kia . Tôi đã cố ý dán nó ở đó để mỗi ngày đều có thể nhìn thấy người . Mái tóc bạch kim lấp lánh phất lên vài sợi trong gió , người quay đầu ngược lại phía ánh trăng khuyết sau lưng . Đôi mắt màu hổ phách càng đẹp hơn trên nền của bóng tối . Tôi mỉm cười nhìn vào đôi mắt đó .
_Chào ngài ! Sesshoumaru sama .
Tôi thấy người lần đầu vào một chiều mưa tầm tã . Buổi chiều diễn ra phiên toà li hôn của bố mẹ tôi , tôi đã chạy ra khỏi đó giữa chừng . Lang thang trên đường với chiếc dù nhỏ trong tay , những hạt mưa tí tách xung quanh , tôi bắt gặp tấm poster của người treo trong một cửa hàng sách .
Người thật đẹp , nhưng lúc đó tôi chỉ nhìn vào ánh mắt người , ánh mắt màu hổ phách đẹp và thật buồn . Ánh mắt người mới buồn làm sao ... Giây phút đó tôi đã nghĩ như thế và đứng lặng hàng giờ trong mưa nhìn ngắm đôi mắt ấy ...
Và tôi yêu người trong cái lần đầu đó .
Tôi sẽ không bao giờ yêu ai để không bao giờ đau khổ , để không bao giờ bị bỏ rơi . Nhưng tôi đã yêu người , dù rằng người không phải là một con người thật sự để tôi gọi người là " người ".
Khi tôi kể cho ai đó nghe về chuyện này thì cái mà tôi nhận lại là những ánh mắt coi thường , bĩu môi chê bai hay như " Cậu điên rồi ! " "Dở hơi à ?"nhưng họ nào hiểu .
Charater ... Ai nào hiểu tôi yêu người khổ sở đến chừng nào . Tôi yêu người có cả hạnh phúc và đau thương . Tôi hạnh phúc vì tôi có thể dõi theo người , có thể giữ người của riêng tôi , có thể yêu người nhưng tôi không thể đến bên người , không thể nói được cho người biết rằng tôi yêu người biết bao nhiêu , không thể làm gì cho người ... Mỗi lần nhìn người tim tôi đau thắt lại . Khoảng cách giữa tôi và người chỉ là một trang giấy nhưng nó rất xa , xa lắm , có lẽ còn xa hơn cả vũ trụ bao la .
Đối với tôi , người thật quá xa vời ...
" Cậu giống như con chim bị nhốt trong lồng vậy , không biết tới thế giới bên ngoài . "Một người bạn của tôi đã từng nói về tôi như thế . Có lẽ là thế thật , nơi này , bốn bức tường của căn nhà này là chiếc lồng của tôi .
Con chim nhỏ bị giam trong chiếc lông sắt , nó đưa mắt nhìn thế giới rộng lớn bên ngoài nhưng nó im lặng và chỉ nhìn như thế thôi . Nó không muốn bước ra nơi đó , nó không muốn thoát ra , nó không cần thoát ra ...
Nó giam nó trong chiếc lồng của chính trái tim mình , cùng với những mộng ảo đẹp đẽ của một thế giới đẹp đẽ . Cho dù rằng thế giới đó không có thực . Cho dù trong mắt bao kẻ chỉ là một thứ vô tri , vô dụng nhưng với nó thế giới đó rất đẹp .
Nó yêu thế giới đó . Nó yêu người đó .
Cho dù rằng ...
Tôi đứng lặng bên khung cửa sổ , đưa mắt nhìn lên bầu trời đêm đen đặc những ánh sao . Mảnh trăng đã lên cao .
Một mảnh trăng khuyết .
" Cậu điên rồi ! " Ừ thì điên .
Một ánh sao băng vụt qua bầu trời ...

Nguyệt Phong Tử
F.
F.

Tổng số bài gửi : 9
Age : 31
Điểm :
[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Left_bar_bleue6 / 9996 / 999[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Right_bar_bleue

Số lần bị warn :
[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Left_bar_bleue0 / 90 / 9[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Right_bar_bleue

Reputation : 0
Points : 0
Registration date : 17/01/2009

Về Đầu Trang Go down

[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Empty Re: [Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng

Bài gửi by Nguyệt Phong Tử Tue Jan 20, 2009 9:14 am

Chapter 02: Tuyệt vọng

Hôm nay là ngày sinh nhật tròn mười lăm tuổi của tôi .Nếu là ai đó thì sẽ háo hức chờ đợi nó nhưng còn tôi ,tôi ghét nó .Mà có lẽ cũng chẳng có ai còn nhớ đến nó nữa .
Tôi lại rạo bước trên đường về nhà .Gió thổi tóc tôi phất ra sau ,bay bay .Gió mới lạnh làm sao .Tôi buông một tiếng thở dài .Gió lạnh hay chính lòng tôi đang lạnh ...
Bước tới cổng ,tôi bắt gặp chiếc xe của người tình mẹ tôi ,nhưng không thấy ông ta đâu cả .Cũng chẳng cần quan tâm làm gì ,tôi bước thẳng vào nhà .
_Kin chan !
Tôi lên tiếng gọi con mèo nhỏ ngay khi bước vào cửa ,một việc làm quen thuộc mỗi khi về nhà .Kin là con mèo mà bố tôi tặng tôi vào ngày sinh nhật năm tôi mười tuổi .Đó là món quà sinh nhật đầu tiên mà tôi nhận được .
Tôi đón con mèo nhỏ với bộ lông trắng muốt từ tay bố ,nhìn vào đôi mắt vàng long lanh của nó ,tôi không khỏi ngạc nhiên .Tôi ngước nhìn ông bằng ánh mắt ngơ ngác ,kiểu như muốn hỏi : đây là cái gì ?Bố tôi mỉm cười ,nét hiền từ hiện trên khuôn mặt .
_Chúc mừng sinh nhật ,Kyoko !
Tôi mỉm cười đáp lại ,ôm con mèo vào lòng ,chợt thấy ấm áp .
Không ai cần tôi cả .Tôi vốn biết như thế nhưng dường như lúc đó tôi đã quên mất điều mà tôi vẫn khắc trong lòng .Ít ra ,ông vẫn nhớ đến ngày sinh nhật của tôi .Tôi đã đặt tên cho con mèo là Kin và nuôi nấng nó .Những lúc ở nhà một mình ,tôi thường nói chuyện vớ vẩn với nó ,cũng vui .
_Kin chan !
Tôi lại gọi .Lạ thật ,bình thường khi nghe tôi gọi nó phóng ra và quấn lấy chân tôi ngay .Tôi bước vào nhà ,chầm chậm đưa mắt tìm nó trong các ngóc ngách .Tôi lần xuống bếp thì bắt gặp người đàn ông đó đang ngồi trên ghế ,dựa người ra sau ,còn mẹ tôi thì đứng phía trước ,bôi cái gì đó lên mặt ông ta .Hình như cảm nhận được sự xuất hiện của tôi ,mẹ tôi quay đầu lại ,quát lớn .
_Kyoko !Về mà xem con mèo của mày cào rách mặt người ta đây !
_Kin chan ấy ạ ?
Tôi vừa hỏi vừa nhìn kĩ vết thương của cười đàn ông đang ngồi đó .Hình như vết cào khá sâu và còn chảy cả máu .Mẹ tôi dán một miếng băng lên mặt ông ta sau khi bôi thuốc xong .
_Thế Kin chan đâu ạ ?
_Kia !-Mẹ tôi dứt khoát một tiếng ,vẻ bực bội ,chỉ tay về phía thùng rác ở góc nhà .Tôi bước lại đó ,vừa đi vừa gọi Kin chan ,nghiễm tưởng nó đang trốn đâu đó phía sau .Vẫn không thấy Kin chan đâu cả ,tôi bắt đầu tìm ,lục lọi ... sọt rác .Tôi đưa tay nắm lấy một cái bịch đen đựng gì đó ,kéo ra ngoài cho thoáng chỗ .Bất chợt tôi giật mình đánh rơi cái bịch xuống đất .Trên tay tôi ...! Máu ...
Tôi vội nhìn xuống chiếc bịch đen .Bên ngoài vẫn còn sóng sánh máu đỏ ánh lên nền đen .....Kin chan ....
_Sao mẹ lại làm thế ?
Tôi đứng phắt dậy ,quay về phía mẹ ,hét một cách giận dữ .
_Mày còn nói được hả ? Loại mèo hoang làm rách mặt người ta thì giữ làm gì ?-Mẹ tôi đáp lại tôi bằng một giọng tức giận không kém ,hình như nãy giờ nói chuyện với tôi bà đã nén cơn giận đến giờ mới bùng phát .
_Kin chan không phải như thế !
Người đàn ông thấy hai mẹ con tôi căng thẳng như vậy thì đứng dậy ,kéo nhẹ mẹ tôi ra sau ,quay sang tôi .
_Thôi được rồi ,Kyoko .Mẹ con chỉ lỡ tay thôi .Bác sẽ mua cho cháu con khác .
_TÔI KHÔNG CẦN !
Mua à ?
Ông ta biết thế nào mà đòi mua cho tôi một Kin chan khác chứ ?
Giết nó rồi lại bảo sẽ mua lại à ?
Kin chan là thứ có thể mua được sao ?
Tôi không cần con mèo khác .
_Mày ăn nói như thế đấy hả ?-mẹ tôi quát lên -Mày còn luyến tiếc gì con mèo của gã đàn ông đó chứ ?
_Bố thì sao chứ ?Bố còn nghĩ tới con hơn mẹ .Mẹ đâu có quan tâm gì tới con .Mẹ chỉ cần ông ta thôi .
BỐP .
Mẹ tôi dang tay tát thẳng vào mặt tôi .Cảm giác đau đột ngột làm tôi khựng lại , đưa tay lên má .Đau ...
_Mất dạy !Mày ăn nói với mẹ mày thế à ? Nếu biết mày sẽ thế này thì lúc sinh mày ra tao đã bóp mũi cho mày chết khi đó .
Tim tôi đột nhiên thắt lại .Phải ,bà ấy vốn dĩ đâu có cần tôi ...
Không cần tôi . Không cần tôi ... Phải ,không cần tôi thì hãy giết tôi ngay lúc đó đi ,tại sao lại để tôi sống tới bây giờ ,tại sao để tôi sống đến giờ rồi lại hối hận ..?
Tại sao ...?
Tôi đứng lặng lại .Đầu óc tôi bị những lời đó xâm chiếm khiến tôi không nghĩ được gì cả .
Người đàn ông kia đến đẩy mẹ tôi ra và nói với tôi .
_Kyoko !Cháu mau về phòng đi .
Nhưng tôi vẫn không thể làm gì được .Chết đi thì hơn ...
Rồi đột nhiên tôi đột ngột quay đi ,chạy thật nhanh lên lầu .Từng bước chân tôi giẫm lên nền nhà bỗng dưng nặng trĩu .Tôi nhớ đến người .... Sesshoumaru sama ...
Tôi đẩy cánh cửa phòng ra .mạnh đến nỗi nó dập vào tường cái rầm .Như nhìn thấy ánh sáng trong màn đêm tăm tối .Tôi cố mỉm cười nhìn người .
_Ses ... Sesshoumaru sama ...
Tôi đưa tay ra trước và bước chầm chậm tới gần ,cố chạm vào người .Đột nhiên ,tôi giẫm phải vật gì đó , trượt chân ngã nhào xuống nền nhà .
Bàn tay tôi ... vẫn chưa chạm vào người ...
Làm sao để em có thể chạm tới được người đây ?
Dù rằng người ở đây nhưng em lại không thể chạm vào .Không ...người chẳng hề ở đây ,người đang ở một nơi khác ... một nơi rất xa xôi ...
Người chẳng hề biết tới em ...
Tôi vẫn nằm yên dưới nền ,bàn tay nắm chặt lại .Bóng tối bao trùm lấy tôi .Ngoài khung cửa sổ ,ánh trăng đang toả sáng nhè nhẹ .Tấm rèm cửa mỏng manh bị gió thổi tung tạo nên chiếc bóng mờ nhạt lấp loáng không ngừng lay động dưới sàn nhà .Gió lùa vào qua khung cửa sổ mang theo hơi lạnh của buổi đêm .
Lạnh ...
Bố đã lặng lẽ ra đi bỏ lại tôi ... Mẹ chẳng hề cần tới tôi ... hai chị ở cách tôi rất xa ...Tất cả đều rất xa tôi ... kể cả người .... Người còn xa tôi hơn thế !
Tại sao vậy ?
Tại sao người luôn luôn im lặng ?
Tại sao người lại xa tôi như thế ?
Tại sao người lại là một charater ..?
Tại sao tôi nói với người bao nhiêu người cũng không nghe thấy ,không đáp lại ?
Tại sao ...
Tôi ... ghét người ...
Ghét vì người quá xa tôi ...
Ghét vì tôi yêu người ...
Con chim nhỏ hứng từng đợt gió lùa voà ...Gió lạnh ... Trái tim nó càng lạnh hơn ...
Lạnh ...
-------------Yêu và ghét thật mong manh ...
-------Ghét vì yêu ...
---Yêu vì ghét ...
_Ta sẽ thực hiện mong ước của ngươi !
Một giọng nói trầm vang phá tan sự yên tĩnh của căn phòng ...

Nguyệt Phong Tử
F.
F.

Tổng số bài gửi : 9
Age : 31
Điểm :
[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Left_bar_bleue6 / 9996 / 999[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Right_bar_bleue

Số lần bị warn :
[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Left_bar_bleue0 / 90 / 9[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Right_bar_bleue

Reputation : 0
Points : 0
Registration date : 17/01/2009

Về Đầu Trang Go down

[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Empty Re: [Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng

Bài gửi by Nguyệt Phong Tử Tue Jan 20, 2009 9:17 am

Chapter 03: Điều ước

_Ta sẽ thực hiện ước muốn của ngươi !
Giọng nói trầm tĩnh vang lên làm tôi khẽ giật mình .Tôi ngồi dậy ,nhìn lên .Trước mặt tôi ,một vóc dáng to lớn đang đứng trên khung cửa sổ ,quay lưng về phía mặt trăng .Tấm rèm cửa phất qua người làm cho hình bóng người càng thêm mờ ảo .Bóng của người đó đổ xuống bao trùm lấy tôi .Và hình như tôi thấy ...đôi cánh ...
_Ai vậy ?-Tôi hỏi bằng giọng ngập ngừng, xen lẫn sự sợ hãi .
Người đó bước xuống nền ,nhẹ đến nỗi không hề phát ra âm thanh gì .Không gian trong phòng dường như sáng lên trong một thứ ánh sáng mờ ảo ,trắng đục nhưng thanh thoát lạ kì .Tôi nhìn rõ người đó .Một người con trai với gương mặt khá thanh tú ,mái tóc đen dài đổ xuống vầng trán cao ,đôi mắt nâu ánh lên tia ấm áp nhưng không kém nghiêm nghị .Và đúng như những gì tôi nghĩ ,trên lưng anh ta có một đôi cánh màu đen mượt , vài ánh kim lấp lánh .
Tôi chớp mắt ,không giấu khỏi sự ngạc nhiên và sợ hãi con người trước mặt .Anh chàng đó mỉm cười .
_Đừng sợ !Ta đến đây để giúp ngươi .ta nghe được trái tim ngươi đang rất đau khổ ,đến nỗi ngươi muốn chết đi ,nên ta đến để ..,
_Ông là ... Thần chết !-Tôi bất giác nói xen vào ,chậm chạp nhưng đủ để cắt ngang lời anh ta nói .-Anh đến mang linh hồn tôi đi sao ?
Người con trai trước mặt tôi là Thần chết ,với đôi cánh đen trên lưng nhuộm màu của bóng tối .Nhưng chẳng hiểu sao trog lòng tôi lúc này thanh thản đến lạ ,không sợ hãi như lúc anh ta vừa đến .Ai cũng được .Có vấn đề gì đâu chứ .
Sau câu nói ,anh ta trố mắt nhìn tôi rồi lại đưa tay lên vỗ vỗ trán ,than thở .
_Ôi !Đôi cánh đen này thì sao chứ ?Thần chết à ?-Rôì anh ta đột ngột nhìn tôi -Nghe cho rõ đây .Ta là một thiên thần ,ta đến để trao điều ước cho ngươi .
_Điều ước ?
_Hãy nói cho ta biết ngươi ước muốn điều gì ,ta sẽ thực hiện ba mong ước của ngươi !
_Tại sao ?
Anh ta cau mày ,đưa tay chạm khẽ vào má tôi .Bàn tay mang một chút hơi ấm nào mong manh ,ít nhất là với tôi lúc này .Giọng anh ta chợt dịu lại .
_Ngươi không biết hay giả vờ không biết ? Vì ngươi đang đau khổ ...
Đau khổ ư ? Tôi ...
Vì người ư ... ?
_Vì điều gì ?
_Vì tất cả .
Tôi nhìn vào đôi mắt nâu sâu thẳm của anh ta .Có cảm giác như đôi mắt đó đang nhìn thấu qua tôi ,không gì có thể che giấu ánh mắt đó .Tôi cúi đầu xuống tránh ánh mắt anh ta .
Tôi đang đau ư ?Hay là đã quá đau nên không còn cảm giác đau nữa ... Đôi lúc tôi biết là tôi đã như thế nhưng ...
Một kẻ không ai cần đến từ lúc ra đời ... trái tim không muốn yêu thương ... tôi đã yêu người cho dù biết chỉ là mộng ảo ... nhưng càng lúc tôi càng nhận ra tôi mới điên rồ đến mức nào ,như những gì người ta nói ...
Tôi ...
Những đợt gió vẫn lùa vào phòng ,tấm rèm cửa phất lên dưới ánh trăng nhạt nhoà ... Im lặng ...
Và gió ...
Tôi nghe giọng mình như hoà tan vào gió ...
_Tôi muốn ...
****************************
********************
************
*****
*
_Sao ngươi lại mong ước điều đó .Chúng chỉ là những thứ không tồn tại .
Không tồn tại ... Tôi biết chứ ...biết rất rõ là khác ... Tôi ngẩng lên nhìn anh ta ,mỉm cười .
_Tôi biết ...
Anh ta nhìn tôi rồi lại thở dài .
_Thế gian này không có gì khiến ngươi luyến tiếc sao ? Nếu đó là điều ngươi muốn ...-anh ta nhìn vào mắt tôi -ta sẽ đưa ngươi đến đó .Nhắm mắt lại đi !
Bàn tay anh ta chạm rất khẽ vào mi mắt tôi ,đẩy hờ cho chúng khép xuống .Tôi cũng buông xuôi theo đó ...
Người trước mặt là ai ,tôi còn chẳng rõ nhưng là ai cũng được ... Dù lời anh ta nói là lừa bịp cũng chẳng sao ...
Mặc kệ tất cả ...

Nguyệt Phong Tử
F.
F.

Tổng số bài gửi : 9
Age : 31
Điểm :
[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Left_bar_bleue6 / 9996 / 999[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Right_bar_bleue

Số lần bị warn :
[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Left_bar_bleue0 / 90 / 9[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Right_bar_bleue

Reputation : 0
Points : 0
Registration date : 17/01/2009

Về Đầu Trang Go down

[Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng Empty Re: [Inu'fic]FANTASTIC-Mộng ảo cuối cùng

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết