Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Đăng Nhập

Quên mật khẩu

Google Search

Ngày 2/3/2009. Những xúc cảm trong veo.

Go down

Ngày 2/3/2009. Những xúc cảm trong veo. Empty Ngày 2/3/2009. Những xúc cảm trong veo.

Bài gửi by [Y]uki no [H]ana Mon Mar 02, 2009 1:10 pm

Hôm nay là ngày 2/3/2009. Một ngày đầy gió, lạnh giá nhưng sảng khoái vô cùng. Theo cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen. Nghĩa đen là khi đi trên đường, những cơn gió vây lấy, như xuyên suốt cả tâm hồn.

Nghĩa bóng, giống như sau cơn mưa trời lại nắng, được khóc một trận thỏa thuê dù không thể hiểu rõ những cảm xúc và lí do khi những giọt nước mắt lăn dài.

Nhẹ nhõm.

Hôm qua. 1/3/2009. Trở gió. Những xúc cảm trong veo.

An lành.

~*~*~*~*~*~*~*

Ngày bay là 1/3, một ngày chủ nhật, đại gia đình đi tiễn mẹ. Vui. Tuy có hơi phiền vì phải dậy khá sớm vào một ngày đáng lẽ ra được "nướng" đến khi nào tùy thích, nhưng nhìn cả gia đình tụ tập đông vui khi không phải lễ Tết gì cũng là một cảm xúc khá thú vị và đầy phấn khích.

Giờ bay: 1h30. Bắt đầu khởi hành:10h30.

Mọi người tụ tập ở sân bay khá sớm, vui vẻ và nhiều tiếng cười. Tôi cũng vậy, lần đầu tiên được ra sân bay, buồng phổi như giãn ra, căng phồng, làm đầu óc lâng lâng đầy khoái cảm.

Chỉ là đột nhiên im lặng hơn mọi ngày một chút.

Nhìn người nhà cô bạn cùng đi với mẹ quấn quýt, bỗng cảm thấy hơi buồn cười. Ba tháng thôi mà! Và sẽ lại gặp lại.

Ừ, ba tháng thôi.

Chỉ ba tháng.

~*~*~*~*~*~*~*

Mọi người nhà tôi chỉ đứng để giúp mẹ tôi sắp xếp hành lí, chuyện trò vui vẻ như bình thường. Có lẽ những bịn rịn dặn dò đã được thực hiện cách ngày bay lâu lắm rồi và chắc cũng phải một khoảng thời gian không hề ngắn. Cũng tốt, tôi không thích nhìn những cảnh cảm động chia tay như trong các bộ phim mà theo tôi là sến rện đó.

11h30.

Sắp xếp hành lí và thu xếp giấy tờ.

12h30.

Chia tay.

Cho đến tận lúc nà, mọi người vẫn tươi cười. Mẹ tôi ôm siết lấy Tôm, em trai tôi, "thơm" và dặn sơ qua những điều mà mẹ đã nói đi nói lại hàng trăm lần.

Tôi vẫn cười. Chỉ là thấy dường như có gì đó vừa lắng xuống.

Những cảm xúc không thể gọi tên, hay đúng hơn tôi không muốn tìm hiểu, dù nó là gì cũng chẳng quan trọng đến mức phải lục lọi trái tim đến lúc mệt nhoài để tìm ra câu trả lời!

Mẹ tôi ôm tôi, tôi buông một câu nói đùa, cả hai cùng cười.

Chụp ảnh kỉ niệm.

Thằng em tôi đã rơm rớm khi mẹ ôm nó lần cuối trước khi quay người đi khỏi.

Tôi khá hơn.

Đến khi ra khỏi sân bay, chắc chắn rằng mẹ không thể nhìn thấy, tôi lập tức quay lưng lại với mọi người, đứng sau chiếc cột to đùng, mặt cúi gằm khi đột nhiên cảm thấy có gì đó đang dâng trào trong người, làm cổ họng nghẹn lại, khóe môi run run như chỉ muốn gào lên thật to, và mắt như đang nhòe đi.

Đừng khóc

Tôi hít thật sâu, cố gắng ngăn đôi mắt đang dần đỏ hoe lên nhanh chóng.

Bình tĩnh lại nào
Cố kiềm lại, hãy chờ đến lúc không ai nhìn thấy khi về đến nhà.

Tuy vậy, ngay khi ngồi vào xe ô tô, tôi òa khóc không cách nào kiềm chế. Không nức nở, tôi đưa tay che ngang miệng để không bật ra những tiếng nấc.

Một lúc sau, tôi lặng đi.

Đương nhiên tôi vẫn cảm nhận được mọi vật xung quanh, nhưng tôi không nghĩ rằng tôi có thể phản ứng lại. Những giọt nước mắt lăn dài trên má, rơi xuống áo tôi, tạo thành những tiếng "bép" nho nhỏ.

Những suy nghĩ trong đầu tôi như trắng xóa, những hình ảnh, những việc làm bỗng nhiên bị bới tung lên, như một tiếng gọi từ một nơi rất xa.

Nhưng không phải những kỉ niệm hay hình ảnh của mẹ.

Tôi nghe nói khi nhớ ai đó, người ta thường nhớ lại những kỉ niệm liên quan đến người ấy và khóc, nhưng tôi thì không vậy.

Tôi cũng không hiểu sao mình khóc, không phải do chia tay mẹ, không phải do nghĩ đến những ngày tháng khi không có mẹ ở bên.

Thâm tâm hiểu rất rõ tôi hoàn toàn có thể tự xoay xở, và tôi không hề buồn khi chia tay, dẫu sao cũng chỉ là ba tháng, cùng lắm là một trăm ngày!

Vậy mà nước mắt vẫn chảy không cách nào dưng lại, thật lạ lùng!

Không phải tôi không yêu mẹ tôi khi nói rằng tôi không buồn khi chia tay.

Chỉ là hiểu rõ không phải xa mãi mãi, và còn rất nhiều phương tiện để tôi liên lạc với mẹ. Tôi luôn tâm niệm, ngay gần sát thì có gì phải buồn phải nhớ! Đó là lí do tại sao tôi chẳng cảm thấy nhớ trường nhớ lớp như ai đó từng miêu tả về nỗi buồn tuổi học trò ngay cả khi đã nghỉ học.

Tôi thích nghi rất nhanh, bản năng tự biến đổi cho phù hợp với từng môi trường. Đó là lí do tại sao tôi đã ngay lập tức hòa nhập được với lớp học Tiếng Anh mới, dù trễ những bốn buổi học và người bé thứ hai trong lớp cách tôi những bảy tuổi! Dù rằng đôi khi sự thích nghi hơi thái quá, hay nói đúng hơn là bị ảnh hưởng một cách tiêu cực.

Tuy rằng giờ mẹ con tôi không ngay gần sát nhưng, chà, có gì đâu nhỉ, chỉ là ba tháng!

Tôi luôn nghĩ rằng chỉ còn sống khỏe mạnh thì chắc chắn đến một lúc nào đó nhất định sẽ gặp được, miễn là muốn gặp!

Vậy mà tôi vẫn khóc!

Chẳng vì bất cứ một lí do nào!

Trong trạng thái trắng xóa suy nghĩ.

Đôi lần tôi lấy khăn lau sạch nước mắt, thấy đầu óc nhẹ nhõm hẳn, nghĩ rằng mình đã ổn, nhưng chỉ một lúc sau, ngay khi xe mới đi được vài mét sau đó, những giọt nước mắt lại liên tiếp rơi, và tôi không thể làm cho chúng dừng lại.

Trong đầu tôi luôn vang lên câu nói, dừng lại đi!

Nhưng lạ lùng, dường như có một ý chí mạnh mẽ hơn câu nói giả tạo ấy, kêu gào với tôi hãy cố lên, khóc nữa đi, đừng dừng lại!

Tôi phát hiện ra mình khá có ảnh hưởng đến người khác nữa, khi tôi khóc, cả bà tôi và dì tôi cũng khóc theo. Dì tôi ngồi bên cạnh, đưa tay quàng lấy vai tôi, người tôi theo đà hơi dựa vào dì. Thực sự rất thoải mái, nên tôi vẫn khóc tiếp.

Và tôi khóc mãi, khóc suốt đến khi xuống xe đi bộ về nhà cùng mọi người, trừ một vài cô chú đi xe máy, và rút vào phòng ngồi một chỗ khóc tiếp khi về đến nhà.

Mọi người bắt đầu sửa soạn ăn cơm.

Lúc đó là 1h30.

Thằng em tôi ngồi bên tôi một lúc, thực ra là ngồi ở một góc khác trong căn phòng, khóc cho đến lúc một người dỗ được nó. Dường như muốn trong khi dỗ được em tôi, cũng khuyên được tôi đừng khóc, nhưng thằng em tôi, trẻ con, sau khi vừa khóc vừa nấc đại loại vài câu"Ba tháng lâu lắm",... và được trấn an, nó đã nín.

Nhưng tôi có biết lí do mình khóc đâu, sao nín được.

Tôi đủ lớn để biết chỉ ba tháng, nhưng tôi vẫn khóc, và khóc vì những thứ gì đó thật kì quặc.

Những cảm xúc không thể gọi tên, chúng làm tôi liên tưởng đến "trong veo".

Những cảm xúc trong veo.
Và những suy nghĩ trắng xóa.

~*~*~*~*~*~*~*~

Đương nhiên chẳng thể khóc mãi, khoảng hai ba tiếng sau, tôi ra ngoài, hai mí mắt đau rát vì khóc nhiều.

Lại ngẩn ra, xoay tròn với câu hỏi tại sao khóc.

Và khi thấy bụng réo sùng sục vì đói, mở tủ lạnh lục thứ gì đó, vừa gặm bánh vừa tự pha một tách cacao nóng cho mình, tán gẫu dăm ba câu với dì và mọi người trong gia đình, câu hỏi đó dường như ngay lập tức đã bị quẳng đi không thương tiếc, để dành một lúc nào đó "trắng xóa", lại lôi ra gặm nhấm trong sự phấn khích tột độ!

Chờ những cảm xúc trong veo.

Tôi thích trong veo, nên đã quẳng trắng xóa qua một bên, và chỉ lấy tên là "Những xúc cảm trong veo", tuy vậy, trắng xóa lại đem đến cho bản thân tôi những sự phấn khích lạ thường kì quặc đôi khi cuồng dại đến mê hoặc, đương nhiên, cũng chẳng thể gọi tên!

~*~*~*~*~*~*~*

Hôm qua, chủ nhật, mây và trở gió. Những làn mây trắng xóa mờ đục, nhưng gió và bầu trời lại trong veo.

Những cảm xúc trong veo, khi trí óc chưa thể nhận thức, đã phản ứng với cảm giác lần đầu tiên xa rời một ai đó quý mến.

Hôm nay, thứ hai. Đầy gió. Phấn khích và căng tràn khoái cảm.

Trước đó và bây giờ, tôi vẫn không thể tin rằng tôi sẽ khóc cũng như biết được cảm giác khi ấy.

Ngày 2/3/2009.
Miyu Fujioka.
[Y]uki no [H]ana
[Y]uki no [H]ana
F.I.C.
F.I.C.

Nam
Tổng số bài gửi : 86
Age : 27
Đến từ : Nơi bắt đầu của vạn vật, hư vô và bất biến
Sở Thích : Đạt được những điều mong muốn
Tính tình : Luôn tôn trọng và galan với phái yếu, lịch sự với mọi người xung quanh.
Điểm :
Ngày 2/3/2009. Những xúc cảm trong veo. Left_bar_bleue74 / 99974 / 999Ngày 2/3/2009. Những xúc cảm trong veo. Right_bar_bleue

Số lần bị warn :
Ngày 2/3/2009. Những xúc cảm trong veo. Left_bar_bleue0 / 90 / 9Ngày 2/3/2009. Những xúc cảm trong veo. Right_bar_bleue

Reputation : 0
Points : 1
Registration date : 26/08/2008

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết