Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Đăng Nhập

Quên mật khẩu

Google Search

Định mệnh

Go down

04 Định mệnh

Bài gửi by Rudi Yuri Sat Jun 12, 2010 11:41 am

Tên truyện: Định mệnh
Tình trạng: Đã hoàn thành và đang chỉnh sửa
Tác giả: Rudi Yuri

1.



Chàng trai ngồi trên chiếc ghế đá công viên. Tia nắng nhảy múa trên mái tóc.
Đen tuyền. Anh kiên nhẫn chờ đợi. Cô sắp đến rồi, vài phút nữa thôi. Tay nhịp nhịp thành ghế, anh hồi hộp như ngày đầu mới
quen nhau. Kia rồi! Cô hiện ra giữa bãi cỏ xanh mượt. Chiếc váy hoa yểu điệu,
như hoà mình vào bãi có, vào những bông hoa dại li ti đầy màu sắc.
- Bạn gái của anh hôm nay đẹp thật!- Trí nheo mắt.
Trúc đỏ lửng cả mặt. Ôi chao, đáng yêu quá, đôi má đỏ hồng, cái mũi cũng đỏ,
yêu ơi là yêu. Những lúc như thế này, Trí chỉ muốn hôn cô. Và một nụ hôn ngọt
ngào được đặt lên môi Trúc. Nhẹ như gió thoảng nhưng lại nồng nàn, say đắm.
"Reng!"
Trí, bãi cỏ, chiếc ghế đá, nụ hôn, biến mất trong thoáng chốc. Trúc mở choàng
mắt, rồi nhanh chóng nhắm lại vì ánh mặt trời chói chang. Lồm cồm bò dậy, cô rủa thầm. Lần nào cũng
vậy, lúc nào khi Trí và cô đang bên nhau, cái đồng hồ đáng ghét ấy cũng kêu lên.
Sao không lựa lúc khác ấy, cái đồ vô duyên. Mày chẳng biết tí gì về lich sự cả.
Đánh răng, rửa mặt, thay quần áo, cô đứng trước gương. Mỉm cười. Trí là bạn
trai cô, luôn để lại ấn tượng khó quên đối với người khác bởi khuôn mặt, thon
và đôi mắt nheo nheo nghịch ngợm. Một chàng trai đẹp và vô cùng đáng yêu. Cô
thích anh, à không, yêu mới đúng chứ.
Đừng nhăn mặt. Thật mà! Đối với một thiếu nữ tuổi 16, cái quãng thời gian đẹp
nhất của cuộc đời mình, khó có thể yêu được ai. Còn quá trẻ, có chăng cũng chỉ
là những rung động đầu đời. Hơn nữa, từ lâu cô đã trở thành con người lạnh giá.
Rất ít cảm xúc, hay thậm chí là không có, cái vẻ ngoài nghịch ngợm, đáng yêu và
năng nổ chỉ là lớp vỏ bọc, đâu ai biết, ngoại trừ Châu, bạn thân cô, cô hận
cuộc đời.
Có nhiều lý do để hận cuộc đời lắm, nhưng thường thì người ta sẽ được động viên
nhờ những người thân hay chính là gia đình. Trúc thở dài, cô làm gì có thứ đó.
Chưa từng có và không bao giờ có.


6 năm trước, ba cô bỏ đi theo nhân tình, không nói một lời.
Để trên cái bàn học của Trúc 1 cái thẻ ATM. 1 năm sau đó, mẹ cô cũng đi. Sau
một thời gian đay nghiến, chửi rủa giày vò con và chính bản thân vì đau khổ. Bà
ra đi vì không chịu nỗi khi nhìn thấy những nét tương đồng giữa cô và ông chồng
trăng hoa.Cũng để lại một cái thẻ ATM Họ để cô lại bơ vơ trong căn nhà rộng
lớn. Không một lời từ biệt.2 cái thẻ ATM. Chỉ có vậy. Đến bây giờ, Trúc vẫn căm
thù và tức giận khi phải sử dụng đến 2 cái thẻ đó. Họ bỏ đi, họ bỏ đứa con thân
yêu của họ để đến với hạnh phúc của riên mình. Mà cả hai lại là con một nữa
chứ, ông bà thì cũng đã mất hết rồi, thế mà cũng nhẫn tâm bỏ đi được. Cô có yêu
cầu nhiều nhặn gì cho cam, chỉ là xin được ở bên họ, được yêu thương và chăm
sóc mà thôi. Tim Trúc khẽ nhói lên. Ba mẹ cô có lẽ ghét cô lắm, chứ sao lại bỏ
cô được, nụ cười trên môi dần thay bằng cái nhếch mép cay nghiệt. Cô đang ghét
bản thân và chính khuôn mặt xinh đẹp của mình. Cô đã bị tổn thương, bởi những
người cô ngưỡng mộ và tôn trọng nhất đời. Nhưng hết rồi, quên đi!
Bởi thế khó có thể tin rằng cô yêu ai.
Nhưng....
Đúng là cô yêu anh, yêu say đắm. Và hạnh phúc được bên anh.
Nhưng.... Lại nhưng.....
Có một vấn đề. Từ khi ba mẹ bỏ Trúc một mình. Cô đã tự tạo cho mình một thế
giới khác, theo đúng ý cô, luôn có màu hồng, luôn tuyệt diệu. Và Trí nằm trong
cái thế giới đó.... Vậy mà cô lại yêu anh, dù biết đó là ảo tưởng. Giống như
một hình thức của bệnh tự kỷ vậy, nhưng không bộc lộ ra ngoài, ngay cả cái bệnh
của cô cũng thừa hiểu, giờ mà cô có điên thì cũng chẳng ai quan tâm đâu. Một
bên môi Trúc cong lên, giật giật. Cô thừa biết chuyện đó, nhưng vẫn yêu. Thế
mới lạ. nghe có vẻ như cô yêu chính mình vậy.Chà, đáng thương quá, yêu chính
bản thân mình kia đấy! Thật quá đáng thương. Cài những cái nút cuối cùng, Trúc
thoát ra khỏi hình ảnh căm hận bản thân và đeo một lớp mặt nạ tươi tắn. Kệ, cô
ghét cô nhưng người khác đâu có ghét cô đâu, tội gì mà làm người ta ghét. Tự
làm khổ mình thôi.
Rời khỏi căn nhà lạnh lẽo. Trúc thả bộ tới trường.
Tới lớp, cô vào chỗ, lôi sách ra đọc. Tách mình khỏi xung quanh.
- Trúc này, nghe nói trường mình sắp có học sinh mới đấy! - Châu giật lấy cuốn
sách trên tay bạn, hào hứng nói.
- Ừ, ừ, vậy hả - Trúc giật lại cuón sách, cắm cúi đọc dù vẫn vểnh tai nghe
tiếp.
- Tò mò thật. À... mà cậu đừng có doạ người ta đấy! – Châu lẩm nhẩm, khẽ nhíu
mày rồi cảnh cáo bạn.
- Dọa gì cơ - Trúc cũng nhíu mày
- Xì. Đủ rồi đó cô nương, đừng làm bộ. Trường này ai chẳng biết hoa khôi của
khối 10 là chuyên gia nghịch ngợm. Có ma mới là sẽ đi kiếm người ta phá phách
ngay. Bộ cậu tưởng nãy giờ tớ không nhìn thấy âm mưu đen tối của cậu à - Châu cốc
bạn một cái.
- Được rồi, được rồi. Chiều cậu một lần vậy - Trúc nửa cười nửa mếu, lấy tay ôm
đầu
Châu cũng cười theo, nhìn bạn trìu mến. Dù đang mang một khuôn mặt dễ dàng phá
vỡ hình ảnh hot girl của mình, nó vẫn đẹp một cách đáng ngạc nhiên. Con bạn xinh
tới nỗi nhiều khi cô cũng ghen tị. Khuôn mặt thon dài, đôi mắt to tròn nâu và
trong veo một cách tinh nghịch, bờ môi căng mọng như trái dâu. Mái tóc đen xoăn
từng lọn lại. Đẹp một cách vừa đáng yêu vừa ranh mãnh. Một cái đẹp đối nghịch
với nhau. Hấp dẫn lòng người. Chơi với Trúc thì thiệt lắm, vì nhiều khi, đứng
kế bên bạn, vừa thấy mặc cảm, vừa ghen tị vì ánh nhìn lúc nào cũng hướng về
phía con bạn thân. Vậy mà cô vẫn yêu thương nó. Kì lạ. Cô cứ suy nghĩ miên man
và khẽ cười khi nhớ tới một kỉ niệm nào đó.
Chuông vào giờ.
Cô giáo chủ nhiệm bước vào.
Sinh hoạt đầu giờ.
Tiết học trôi qua tẻ nhạt.


Giờ ra chơi.
- Ui da! Đi mà không biết nhìn à. - Đang chăm chú nghe câu chuyện của bạn, Trúc
đụng phải một người.
- Cô mới là người không nhìn đó - Một giọng nói lạnh tanh vang lên.
Cô ngước lên, ánh mắt chạm nhau. Bùm, chíu. Không phải là tiếng sét ái tình đâu
nhé! Mà là 4 viên đạn đập chan chát. Trúc nhíu mày khẽ rùng mình, tên này chắc
là học sinh mới. Mặt lạ hoắc. Lớp 12. Mái tóc nhuộm đỏ, đôi mắt đen và sắc. Đẹp
và lạnh. Lạnh đến rùng mình.
- Tôi không nhìn đó. Sao anh không tránh đi?
- Vậy sao cô không tránh? - Anh ta đáp trả.
Tức điên. Trúc trừng mắt. Khẽ nhếch mép thách thức, anh đeo headphone lên, đi
thẳng.
.....
Ngồi dưới tán cây bạch dương, 2 cô nữ sinh đang ngồi nói chuyện với nhau
- Thật tức chết đi được- Trúc giận dữ cắn mẩu bánh ngọt.
- Bỏ đi - Châu cười.
- Tớ không nể cậu nữa đâu. Tìm thông tin của hắn ta mau lên, tớ phải xử lý hắn
- Trần Minh Khải. Lớp 12a2. Chuyển từ trường Lê Hồng Phong đến đây. Đẹp trai,
lạnh lùng, có cá tính.
- Kiếm đâu nhanh thế, cậu giấu cái laptop phía sau lưng à - Trúc tròn mắt nhìn
bạn.
- Đám con gái xôn xao cả ngày trời. Không như ai kia, dù có bị đánh bom cũng
đâu quan tâm. - Châu bĩu môi.
- Mà hắn thì đẹp trai chỗ nào hả trời. Chỉ thấy lạnh như cục băng thôi- về phần
này, cô nàng nói sai một phần sự thật
-....... Cũng được mà - Châu ngập ngừng
- Hả???? - Trúc nhìn bạn, không tin vào tai mình.
- Cái gì chứ? - Châu khó chịu, đỏ mặt quay đi
- Thích hắn hả? - cô lắc vai bạn thật mạnh.
- Ừ... thì... cũng hơi hơi.
- Ôi trời- Trúc ôm đầu - Cái tên đầu đỏ đó có gì là hay ho đâu mà lại thích.
Nhìn như con gà trống ấy. Bộ trên đời này không còn con trai hả?
- Thôi nào. Giúp tớ đi, nhân cơ hội cậu chọc phá anh ta thì giúp tớ luôn nào.
Tớ thừa biết thế nào cậu cũng phá phách thôi, đừng có chối. - Châu năn nỉ.
- Hừ, bộ hắn có bùa mê thuốc lú gì chắc.


- Đi mà..... - Châu dài giọng


-Thôi được, một chầu kem đấy!- Trúc ngán ngẩm lắc đầu
- Ok, yêu Trúc nhất trên đời- cô ôm chầm lấy bạn.
Cả hai vui vẻ bước đi. Không hề hay biết, phía trên đầu họ, nhân vật trong câu
chuyện đã nghe thấy tất cả.
Rudi Yuri
Rudi Yuri
F.
F.

Nữ
Tổng số bài gửi : 1
Age : 26
Đến từ : HCM
Sở Thích : viết lách
Tính tình : điên điên
Lĩnh vực văn chương : Nội Dung/Cốt Truyện
Điểm :
Định mệnh Left_bar_bleue0 / 9990 / 999Định mệnh Right_bar_bleue

Số lần bị warn :
Định mệnh Left_bar_bleue0 / 90 / 9Định mệnh Right_bar_bleue

Reputation : 0
Points : 3
Registration date : 12/06/2010

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết